Ngày 5/3, tàu sân bay năng lượng hạt nhân Carl Vinson thăm
Việt Nam. Đây là lần đầu tiên kể từ năm 1975 tàu sân bay Mỹ thăm Việt Nam, tượng
trưng cho quan hệ hợp tác quân sự Việt Mỹ không ngừng nồng ấm, phương tiện tác
chiến ở cấp cao nhất như tàu sân bay đã có thể tiến hành thăm viếng bình thường.
Việc này cũng có nghĩa là sự hiện diện quân sự của Mỹ ở vùng biển Đông Nam Á tiến
thêm một bước.
Hải quân Mỹ đồng thời phái một tàu khu trục tên lửa và một
tàu tuần dương đi cùng tàu sân bay Carl Vinson thăm Việt Nam. Tổng lượng giãn
nước của cả ba tàu chiến Mỹ vượt qua 120.000 tấn cho nên đây là hoạt động quân
sự lớn nhất của Mỹ ở Việt Nam sau 43 năm kết thúc chiến tranh. Điều đó khiến
nhiều người trong giới truyền thông Trung Quốc phải hét lên.
Nhưng từ quá trình tàu Mỹ thăm Việt Nam, cùng với sự sắp xếp
của Việt Nam thì đây chỉ là “phô diễn”, không có gì đáng lo.
Người phát ngôn của tàu Carl Vinson cũng nói trên tàu rằng Hải
quân Mỹ là hải quân toàn cầu, đến thăm Việt Nam chỉ là một hành động bình thường.
Bộ Ngoại giao Việt Nam cũng tuyên bố tàu thuyền Mỹ thăm Việt Nam là việc mà
tháng 11 năm ngoái khi Tổng thống Mỹ thăm Việt Nam, lãnh đạo cấp cao hai bên đã
thống nhất. Nội dung chuyến thăm gồm nghi thức hoan nghênh, các lễ tiết, giao
lưu kỹ thuật và thể dục...
Lần này tàu chiến Mỹ thăm Việt Nam, cái địa điểm đến thăm rất
khiến người ta suy đoán ý tứ. Nó là Đà Nẵng. Đây là nơi từng khiến người Mỹ
thương tâm vô cùng. Tháng 3/1965, 3500 lính thủy quân lục chiến Mỹ từ cảng Đà Nẵng
đổ bộ lên, bắt đầu trực tiếp tham gia cuộc chiến kéo dài đến 8 năm. Tháng
3/1973, quân Mỹ tại Đà Nẵng hạ quốc kỳ, thừa nhận thất bại tại Việt Nam, bắt đầu
rút đi.
Hôm nay, sau 45 năm, cũng đúng tháng 3, quân Mỹ lại đến Việt
Nam, thêm nữa lần này quân Mỹ đến Việt Nam là tàu sân bay Carl Vinson lượng
giãn nước 90.000 tấn và còn neo đậu tại Đà Nẵng.
Điều khiến nhiều người ngạc nhiên là Đà Nẵng không phải nơi
thích hợp để neo đậu siêu tàu sân bay. Carl Vinson cơ bản không thể cập bến tại
cảng Đà Nẵng, mà phải neo ở ngoài cảng, các nhân viên trên tàu phải dùng các
tàu xuồng nhỏ để lên bờ.
Thực ra Việt Nam có một cảng đặc biệt thích hợp để cho siêu
tàu sân bay cập bến, đó chính là cảng Cam Ranh. Mấy năm nay, các tàu nước ngoài
đến thăm chủ yếu đều đến cảng quốc tế Cam Ranh. Như vậy, lần này tàu Mỹ vì sao
không neo ở đấy mà lại đến Đà Nẵng?
Cam Ranh nằm ở phía Đông Nam Việt Nam. Lấy nó làm tâm điểm
thì bán kính tác chiến của lực lượng trên không và trên biển đều thích hợp,
thành phố Tam Á, quần đảo Hoàng Sa, Trung Sa, Trường Sa đều nằm trong cự ly
cách Cam Ranh 600 đến 700 km. Điều này có nghĩa là tàu chiến hay máy bay khởi
hành từ Cam Ranh, chỉ cần thời gian rất ngắn có thể đến được những nơi vừa nói.
Vịnh Cam Ranh đi vào nội địa 17 km, do hai bán đảo ôm vòng
thành hai cái vịnh bên trong bên ngoài hình hồ lô. Bên trong là vịnh Cam Ranh
diện tích 60 km2, cửa vịnh chỉ rộng 1300m, cảng ngoài là Bình Ba, độ sâu từ 10
đến 22m, cửa vịnh rộng khoảng 4000m, ngoài cửa vịnh nước sâu từ 30m trở lên. Độ
sâu này có thể neo được tàu sân bay, được cho là một trong những cảng nước sâu
tốt nhất thế giới. Nó đồng thời nằm tại vị trí đường thủy trọng yếu nối giữa
Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương, có giá trị chiến lược cực kỳ quan trọng.
Nước Mỹ trong giai đoạn 1965 - 1967 từng đầu tư hơn 3 tỷ USD
xây dựng mở rộng cảng Cam Ranh, trong đó gồm 1 căn cứ không quân, 2 đường băng
dài 2800m cùng với gia cố nhà chứa máy bay.
Sau khi Mỹ thất bại tại Việt Nam, Việt Nam nhanh chóng dựa
vào Liên Xô, Cam Ranh thành một cứ điểm quan trọng của Hạm đội Thái Bình Dương
của Liên Xô. Ở thời kỳ đỉnh cao, hạm đội Thái Bình Dương của Liên Xô có tổng cộng
13 vạn người, trừ hai tàu sân bay, 110 tàu ngầm các loại còn có 90 tàu mặt nước
cỡ lớn. Thực lực đó so với Hạm đội Thái Bình Dương của đối thủ Mỹ về mặt số lượng
thì chiếm ưu thế tuyệt đối.
Là một trong những điều kiện quan trọng của hiệp ước đồng
minh Xô Việt, năm 1979 Việt Nam giao căn cứ Cam Ranh cho Liên Xô sử dụng, Việt
Xô ký hiệp ước với thời hạn 25 năm. Liên Xô bố trí tại Cam Ranh các trang bị hậu
cần hải quân và trinh sát, cơ sở sửa chữa tàu ngầm và căn cứ tên lửa, phái một
bộ phận Hạm đội Thái Bình Dương đến đóng ở Cam Ranh, đồng thời khống chế hoàn
toàn vùng biển bên ngoài Việt Nam, khiến địa bàn hoạt động của bộ phận này trải
dài từ Bắc vào Nam hơn 2000 km.
Do coi trọng khu vực viễn đông Thái Bình Dương, Hải quân
Liên Xô từ đầu thập niên 1980 không ngừng tăng cường thực lực hạm đội Thái Bình
Dương, ra sức xây dựng các căn cứ hải quân không quân lấy Cam Ranh làm tâm,
liên tục phái các tàu chủ lực từ châu Âu đến khu vực duyên hải Trung Quốc. Đầu
năm 1979, vì quan hệ Trung Việt bị phá vỡ, Liên Xô dự đoán Trung Quốc có thể có
hành động quân sự với Việt Nam, đe dọa căn cứ hải không quân trọng yếu của họ ở
Đông Nam Á là Cam Ranh.
Vì vậy ngày 5/2/1979, Liên Xô phái một biên đội gồm tàu sân
bay, tàu tuần dương và tàu đổ bộ xe tăng đến Tây Thái Bình Dương. Sau khi biên
đội này khởi hành 12 ngày thì chiến tranh Trung Việt nổ ra. Sau đó, năm 1982, một
tàu sân bay nữa được biên chế cho hạm đội Thái Bình Dương, đánh dấu hạm đội này
trở thành hạm đội lớn thứ 2 của Liên Xô.
Sau khi Liên Xô giải thể, Nga vì không có khả năng bỏ ra mỗi
năm 200 triệu USD thuê nên tháng 5/2002 đã trả lại Cam Ranh.
Qua 60 năm phát triển, hiện nay Việt Nam đã có một hệ thống
phòng thủ biển tương đối hoàn thiện nhất trong các nước Đông Nam Á. Hệ thống
phòng thủ biển này do nhiều loại hình vũ khí từ trên bờ, trên không, trên mặt
biển và dưới lòng biển hợp thành và gồm nhiều chủng loại vũ khí gồm cả mới và
cũ kết hợp, số lớn lấy vũ khí Nga làm chủ yếu.
Do kinh tế Việt Nam dựa chủ yếu vào chể chế thương mại thế
giới hiện hành, cho nên Việt Nam sẽ không dựa hẳn vào một nước lớn như trước mà
điều phù hợp nhất với lợi ích của Việt Nam là đa dạng quan hệ với các nước lớn.
Tàu sân bay Mỹ neo tại cảng Đà Nẵng, chính là phản ánh quan
hệ tinh tế Việt Mỹ. Do vịnh Cam Ranh nhạy cảm hơn, nếu tàu sân bay Mỹ neo ở đó,
như vậy sẽ quá rõ ràng về mức độ hợp tác quân sự hai bên, mà điều này sẽ dẫn tới
sự biến đổi cục diện ở trong khu vực, đồng thời cũng không phải là điều Việt
Nam muốn thấy. Tuy truyền thông Mỹ cổ vũ hợp tác Mỹ Việt, nhưng chiến tranh Việt
Nam vẫn là một trở ngại chưa thể vượt qua giữa hai nước.
Tags:
hau-truong-chinh-tri
quan hệ cứ để tự nhiên nó nảy nơ ko phải cưỡng ép
Trả lờiXóaBạn Dziu tu bơ �� ko phải lo hộ lớp trẻ VN, giờ họ đọc nhiều nên ko dễ "nhầm lẫn" đâu, nếu có cuộc thăm dò dư luận về sự thiện cảm giữa Mỹ và TQ thì người TQ ko có cửa ở VN, bây giờ là giao lưu, thăm viếng thì tất nhiên là phải vào TP. Đà Nẵng để tiện giao lưu, vui chơi chứ, còn các bạn Tàu muốn Mỹ vào Cam Ranh thì cũng ko còn xa đâu, lúc đó tàu sân bay vào Cam Ranh thì chỉ có tác chiến, nạp vũ khí lương thực chứ ko phải giao lưu nhé, lo mà báo về Trung Nam Hải đê ��������
Trả lờiXóa